Chúng ta sẽ tin cậy Đấng Christ; hay xúc phạm đến Thần ân sủng?

Chúng ta sẽ tin cậy Đấng Christ; hay xúc phạm đến Thần ân sủng?

Tác giả Hê-bơ-rơ cảnh báo thêm, “Vì nếu chúng ta cố ý phạm tội sau khi chúng ta đã nhận được sự hiểu biết về lẽ thật, thì không còn của lễ chuộc tội lỗi nữa, mà là sự chờ đợi đáng sợ về sự phán xét và cơn thịnh nộ hừng hực sẽ nuốt chửng kẻ thù. Bất cứ ai bác bỏ luật Môsê đều bị xử tử không thương xót trước lời khai của hai hoặc ba nhân chứng. Bạn có cho rằng hình phạt tồi tệ hơn thế nào không, kẻ đã chà đạp Con Đức Chúa Trời dưới chân, coi máu của giao ước mà nhờ đó mình được thánh hóa là chuyện tầm thường, và xúc phạm Thần ban ân sủng, liệu kẻ đó có đáng bị trừng phạt không?” (Hê-bơ-rơ 10: 26-29)

Theo Giao Ước Cũ, người Do Thái buộc phải dâng sinh tế bằng thú vật để đền tội. Tác giả sách Hê-bơ-rơ đang cố gắng cho người Do Thái thấy rằng Đấng Christ đã hoàn thành Giao Ước Cũ. Sau cái chết của Đấng Christ, không còn đòi hỏi phải hiến tế bằng thú vật nữa. Các giáo lễ của Giao ước cũ chỉ là 'các kiểu' hoặc khuôn mẫu của thực tại sẽ được thực hiện qua Đấng Christ.

Tác giả Hê-bơ-rơ đã viết “Nhưng Đấng Christ đã đến với tư cách là thầy tế lễ Thượng phẩm của những điều tốt lành sẽ đến, với đền tạm lớn hơn và hoàn hảo hơn, không phải do tay người tạo ra, tức là không phải của tạo vật này. Không phải bằng huyết của dê và bê, nhưng bằng chính huyết của Ngài, Ngài đã vào Nơi Chí Thánh một lần cho muôn đời, để được cứu chuộc đời đời. ” (Hê-bơ-rơ 9: 11-12) Chúa Giê-xu là sinh tế cuối cùng và trọn vẹn của Giao Ước Cũ. Không cần phải hiến tế dê và bê nữa.

Chúng ta học thêm từ những câu này, “Vì nếu huyết của bò đực, dê và tro của bò cái tơ, rảy trên vật ô uế, còn thánh hóa để làm cho xác thịt được thanh sạch, thì máu của Đấng Christ, Đấng nhờ Thánh Linh đời đời đã dâng chính mình không tì vết cho Đức Chúa Trời, càng thánh tẩy biết bao! lương tâm của bạn từ những công việc chết chóc để phục vụ Đức Chúa Trời hằng sống?” (Hê-bơ-rơ 9: 13-14) Chúng tôi cũng học, “Vì luật pháp chỉ có bóng của những điều tốt lành sẽ đến, chứ không phải hình thật của các sự vật, nên không bao giờ có thể dùng cùng những của lễ mà họ dâng hằng năm này, để làm cho những người đến gần được nên trọn vẹn.” (Hê-bơ-rơ 10: 1) Của lễ của Giao Ước Cũ chỉ 'che đậy' tội lỗi của con người; họ đã không hoàn toàn loại bỏ chúng.

Hơn 600 năm trước khi Chúa Giê-su giáng sinh, nhà tiên tri Giê-rê-mi đã viết về Giao ước mới, “Đức Giê-hô-va phán: Nầy, sẽ đến những ngày ta lập một giao ước mới với nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa, không giống như giao ước mà ta đã lập với tổ phụ chúng trong ngày ta chiếm được chúng. bàn tay dẫn họ ra khỏi đất Ai Cập, Giao ước của Ta mà họ đã vi phạm, mặc dù Ta là chồng của họ, Chúa phán vậy. Nhưng đây là giao ước mà Ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên sau những ngày đó, Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ để luật pháp Ta vào tâm trí chúng, và khắc ghi vào lòng chúng; và ta sẽ là Đức Chúa Trời của họ, và họ sẽ là dân của ta. Mọi người sẽ không còn dạy người lân cận mình và anh em mình rằng: 'Hãy nhận biết Chúa', vì tất cả họ sẽ biết Ta, từ người nhỏ nhất đến người lớn nhất trong họ, Chúa phán vậy. Vì Ta sẽ tha thứ tội lỗi của chúng, và Ta sẽ không nhớ đến tội lỗi chúng nữa.” (Giê-rê-mi 31: 31-34)

CI Scofield đã viết về Giao ước mới, “Giao ước mới dựa trên sự hy sinh của Đấng Christ và đảm bảo phước lành vĩnh cửu, dưới Giao ước Áp-ra-ham, cho tất cả những ai tin. Nó hoàn toàn vô điều kiện và vì nó không cam kết trách nhiệm nào với con người nên nó là cuối cùng và không thể đảo ngược.”

Tác giả Hê-bơ-rơ trong những câu trên đã cảnh báo người Do Thái về việc đã được nói cho biết sự thật về Chúa Giê-xu, và không đi đến một đức tin cứu rỗi nơi Ngài. Đối với họ, đó là tin tưởng vào những gì Chúa Giê-xu đã làm cho họ trong sự chết chuộc tội của Ngài, hoặc đối mặt với sự phán xét vì tội lỗi của họ. Họ có thể chọn mặc lấy 'sự công bình của Đấng Christ', hoặc mặc lấy công việc của chính họ và sự công bình của chính họ, điều này sẽ không bao giờ là đủ. Theo một nghĩa nào đó, nếu họ khước từ Chúa Giê-su, thì họ đang 'chà đạp' Con Đức Chúa Trời dưới chân mình. Họ cũng sẽ liên quan đến máu của Giao ước mới (máu của Chúa Kitô), một điều bình thường, không tôn trọng sự hy sinh của Chúa Giêsu cho những gì nó thực sự là.

Đối với chúng ta ngày nay cũng vậy. Hoặc là chúng ta tin cậy vào sự công chính và việc lành của mình để làm vui lòng Đức Chúa Trời; hoặc chúng ta tin tưởng vào những gì Chúa Giêsu đã làm cho chúng ta. Chúa đã đến và hiến mạng sống của Ngài cho chúng ta. Liệu chúng ta có tin cậy Ngài và sự tốt lành của Ngài và phó thác ý chí và cuộc đời của chúng ta cho Ngài không?